Đề bài: Suy nghĩ của em về truyện ngắn Lão Hạc của Nam Cao
Bài làm
Nam Cao là nhà văn của người nông dân trước cách mạng. Các sáng tác của ông tập trung khai thác được những đau đến từ tâm hồn của con người. Ngoài sự khó khăn và bất công của cuộc song, người nông dân còn phải đối mặt với nỗi đau tâm hồn. Nỗi đau ấy còn ám ảnh và da diết gấp nhiều lần. Truyện ngắn “Lão Hạc” là sáng tác cực hay của nhà văn viết về người nông dân bần cùng, đáng thương.
Truyện ngắn “Lão Hạc” xoay quanh cuộc đời bất hạnh và đớn đau của Lão Hạc – một lão nông chăm chỉ, chịu khó nhưng lại vô cùng đơn độc. Vợ mất, ông sống với đứa con trai duy nhất. Thế nhưng, sự khó khăn của cuộc sống đã cướp đi niềm hạnh phúc còn lại của ông. Vì khó khăn, đói kém, cậu con trai ông phải đi đồn điền cao su ở xa tít để kiếm tiền. Và từ lúc cậu đi đến giờ, ông chẳng được gặp lại con, không biết nó sống chết thế nào.
Ngôn ngữ mà Nam Cao sử dụng trong tác phẩm này là ngôn ngữ bình dân, dễ đi vào lòng người. Cốt truyện nhẹ nhàng nhưng chân thực, tái hiện lại được những gì tồn tại trong thời buổi chiến tranh loạn lạc, đói kém triền miên. Hình ảnh Lão Hạc là một phần cuộc sống đầy rẫy những đau thương, thiếu thốn mà nhân dân trước cách mạng đang phải gồng mình trải qua. Cuộc đời của Lão Hạc là tiếng than đầy nước mắt của nhân dân về xã hội đen tối bấy giờ.
Suy nghĩ của em về truyện ngắn Lão Hạc
Một lão nông hiền lành, chất phác nhưng phải chịu cuộc đời đầy rẫy nỗi đau và nước mắt. Ông sống lủi thủi một mình với cái tuổi mà người ta cần đến hai chữ gia đình. Cũng may, trước khi đi, cậu con trai để lại cho ông một con chó. Ông đặt tên nó là Cậu Vàng, ông coi nó như người bầu bạn sớm hôm, thân tình, thắm thiết. Dù nghèo dù đói, ông vẫn cố gắng cho nó được ăn uống đầy đủ. Ông không muốn món quà duy nhất của cậu con trai mà ông yêu quý lại phải chịu khổ. Ông yêu nó, thương nó như thương chính đứa con của mình. Buồn vui, tủi hờn ông cũng chỉ có nó để tâm sự, để giãi bày. Ông đói đến mức phải ăn sung luộc nhưng vẫn cố gắng cho Cậu Vàng được ăn cơm. Tình cảm của ông giành cho nó thật sự khiến người ta phải xúc động và cảm kích.
Lão Hạc là một người cha mẫu mực, yêu thương con vô hạn. Lão đói, lão pahir bán bớt đi mảnh vườn mà lão vẫn trồng rau trồng trái để bán lấy tiền. Bán đi một phần, lão lại sợ mình sẽ không còn gì để lại cho đứa con, không còn gì cho nó cưới vợ. Dù nghèo, Lão Hạc vẫn giữ cho mình lòng tư trọng cao quý. Lão không nhận bất cứ sự giúp đỡ của ai. Kể cả ông Giáo, người bạn thân thiết của lão, lão cũng không nhận sự giúp đỡ của ông. Đói quá, lão phải đứt ruột bán đi cậu Vàng vì không muốn nó phải chịu khổ cùng mình. Để rồi khi bán xong, lão ngồi khóc tu tu vì mình đã đi lừa cả một con chó. Đớn đau, cô đơn và buồn tủi, lại không muốn bán đi mảnh đất và tiêu hết số tiền dành dụm được lâu nay, lão quyết định tìm đến cái chết. Lão gửi số tiền và mảnh vườn nhờ ông Giáo trông hộ để sau trao lại cho con trai khi nó trở về.
Lão chết, một cái chết đớn đau và vật vã. Có lẽ, vì cảm thấy có lỗi với Cậu Vàng nên lão đã mua thuốc chuột để tự vẫn. Lão Hạc vật vã, xồi bọ mép và chết trong đau đớn. Cái chết ấy ám ảnh những người chứng kiến và ám ảnh cả người đọc. Một người nông dân hiền lành, chất phát như lão tại sao lại phải chịu một cái chết đớn đau như vây? Lão chọn cái chết như để tự hành hạ bản thân mình đã không thể lo cho con trai được tử tế, hành hạ mình kh đi lừa cả một con chó mà lão coi như một người bạn. Tất cả lỗi lầm ấy sẽ được giải thoát bởi cái chết đọa đày.
Nam Cao dường như đã cướp đi tất cả nước mắt của bạn đọc qua tác phẩm “Lão Hạc”. Phải chăng, xã hội ấy cũng đớn đau và cay nghiệt như cái chết của lão. Chính xã hội, chính sự bất công và tăm tối của nó đã đẩy những con người hiền lành vào bước đường cùng. Tác phẩm như xoáy sâu vào lòng bạn đọc và để lại biết bao suy nghĩ và trăn trở. Cái chết của lão liệu rằng ai đó đã từng đọc qua câu chuyện cũng chẳng thể nào quên. Một cái chết nghiệt ngã như chính xã hội lúc bấy giờ. Người nông dân, mãi mãi là cái nơi trút hết mọi lỗi lầm và sai trái của xã hội. Họ chưa bao giờ được sống một cuộc đời ấm êm, hạnh phúc. Nỗi đau và sự bất công cứ đeo bám lấy họ, đeo mãi không buông.
Truyện ngắn “Lão Hạc” thật sự là một tác phẩm đặc sắc. Những gì nó thể hiện, những gì mà cuộc đời Lão Hạc phô ra sẽ mãi mãi ám ảnh người đọc về những kiếp người bất hạnh. Người nông dân trước cách mạng đã làm sai điều gì mà họ phải chịu những bất hạnh ấy. Phải chăng vì họ không có tiền, không có quyền trong một cái xã hội tối tăm và mịt mù?
Seen