Văn mẫu lớp 7

Cảm nghĩ của em về mái trường thân yêu

Đề bài: về mái trường thân yêu

Bài làm

Gia đình là nơi ta nhận được sự yêu thương, quan tâm và chăm sóc của ông bà, cha mẹ. Đến trường, ta lại nhận được sự quan tâm ấy từ thầy cô và bạn bè. Đối với tôi, mái trường như là ngôi nhà thứ hai mà tôi yêu quý và nâng niu.

Nhà tôi ở cạnh trường cấp hai, cũng vì thế mà ngay từ những ngày còn thơ bé tôi đã rất thân thuộc với nơi đây. Những năm cấp một, tôi chỉ ao ước trôi qua thật nhanh để tôi được học tại ngôi trường cấp hai mà lâu nay tôi vốn rất thân thiết. Tôi cứ hóa hức, hóa hức mãi không biết khi tôi là của ngôi trường này thì tôi sẽ có cảm giác như thế nào. Liệu nó có khác gì so với tình cảm mà tôi dành cho nó từ những ngày thơ bé?

Ngày đầu tiên của năm lớp 6, tôi chính thức trở thành một cô học sinh bé nhỏ của ngôi trường ngay cạnh nhà. Dù đã ở đây lâu năm, đã quen thuộc với từng góc sân, từng gốc cây quanh tường nhưng cho đến bây giờ, khi được bước chân vào , được chạm tay lên mặt bàn, mặt ghế, trong tôi lại có một cảm giác kì lạ. Từ hôm đó, đây không còn là nơi tôi chơi đùa mỗi buổi chiều nữa mà nó sẽ là nơi tôi gắn bó suốt bốn năm học cấp hai.

Xem thêm:  Anh (chị) Hãy phân tích hình tượng sóng trong bài thơ cùng tên của Xuân Quỳnh

cam nghi cua em ve mai truong than yeu - Cảm nghĩ của em về mái trường thân yêu

Cảm nghĩ về mái trường thân yêu

Hơn một năm học dưới mái trường này, tôi đã có biết bao đẹp. Tôi được gặp gỡ nhiều thầy cô, được họ chỉ bảo và hướng dẫn nhiệt tình, cặn kẽ. Tôi được quen nhiều người bạn mới và tôi nghĩ, tình bạn tươi đẹp ấy sẽ bền chặt cho đến tận mai sau. Tôi nâng niu, trân trọng những năm tháng học dưới mái trường cấp hai đầy thân thương này. Tôi yêu quý thầy cô, yêu quý những người bạn mà tôi nghĩ rằng, gặp họ đó là một điều may mắn trong cuộc đời tôi.

Gần hai năm học cấp 2 trôi qua, tôi và những người bạn đã học hỏi thêm được biết bao điều bổ ích. Chúng tôi cùng nhau chăm chú lắng nghe thầy cô giảng bải trong những tiết học. Rồi giờ , cả đám lại kéo nhau ra những đám cỏ xanh rờn ngồi trò chuyện, nô đùa. Dưới gốc bàng, gốc phượng, có biết bao nhiêu câu chuyện được chúng tôi tâm sự, chia sẻ. Đám bạn ấy vô tư, hiền hòa như những thiên thần nhỏ tuổi. Tôi chỉ mong, chúng tôi mãi luôn vui vẻ bên nhau như vậy. Dù có những lúc giận hờn, hay hiểu lầm nhưng tình bạn chân thành đã giúp chúng tôi giải quyết tất cả. Mọi người lại tha thứ cho nhau, lại cùng nhàu , cùng nhau vui chơi như chưa hề xảy ra bất cứ chuyện gì. Cuội đời học sinh của tôi cứ bình yên trôi qua như vậy.

Xem thêm:  Soạn văn bài: Thứ tự kể trong văn tự sự

Ngôi trường cấp hai thân yêu là một phần tuổi thơ tươi đẹp của tôi. Cũng vì nhà gần trường nên chiều nào tôi cũng về muộn hơn so với giờ tan lớp. Tan học, tôi và mấy đứa bạn gần nhà vẫn ở lại trường để chơi nhảy dây, đá cầu. Mùa hè đến, chúng tôi còn rủ nhau đi bắt ve sầu rồi trèo lên cây phượng ngắt những chum hoa đỏ rực xuống để ngắt lấy cánh xếp nên những hình thù kì lạ trên nền cỏ xanh. Còn có cả những lần chúng tôi trốn bác bảo vệ để trèo lên bứt trộm nhãn, trộm bưởi. Có hôm bị bác bắt gặp, chúng tôi ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh về nhà. Sáng mai đi học lại rón rén để tránh bắt gặp ánh mắt của bác. Những lần như vậy, cả đám vừa sợ, vừa vui, tiếng cười khúc khích lan tỏa khắp không gian.

Gần hai năm học dưới mái trường cấp hai, tôi thấy quãng đời học sinh của mình trôi qua thật đẹp. Dưới ngôi trường ấy, tôi và những đứa bạn đã cùng nhau tạo nên biết bao kỉ niệm tươi đẹp. Có lẽ, đây là một phần lí ức tuổi thơ hồn nhiên, thơ mộng mà sau này lớn lên tôi cũng không thể nào quên. Tôi yêu ngôi trường ấy như yêu chính gia đình của mình vậy.

Seen